Trong những năm gần đây, hiệu quả chi tiêu công nhận được sự quan tâm chú ý đặc biệt, nhất là trong bối cảnh nợ công của
nhiều quốc gia tăng cao do tình trạng chi tiêu công thiếu hiệu quả dẫn đến thâm
hụt ngân sách trầm trọng.
Do đó, làm thế nào để phân tích, đánh giá hiệu quả của chi tiêu công một cách
toàn diện là thật sự cần thiết và đỏi hỏi những phương pháp đo lường phù hợp và
chính xác. Vì vậy, trong nghiên cứu này, tác giả sẽ thực hiện phân tích hiệu quả
chi tiêu công tại thành phố Đà Nẵng trong giai đoạn 1997-2012 bằng cách ứng dụng
kết hợp nhiều phương pháp khác nhau gồm phương pháp chỉ số tổng hợp, phương
pháp phân tích màng bao dữ liệu và phân tích hồi quy Tobit. Nghiên cứu phát hiện
rằng chi tiêu công tại Đà Nẵng chưa đạt
được hiệu quả tối ưu trong giai đoạn 1997-2012. Cụ thể, chi tiêu ngân sách địa
phương trong giai đoạn này chỉ đạt được 81% so với đầu ra hiệu quả tối ưu trong
mô hình DEA thay đổi theo quy mô và chỉ đạt được 67% so với hiệu quả tối ưu mà
thành phố có thể đạt được trong mô hình DEA không đổi theo quy mô.
Trong các nhân tố ngoại sinh tác động đến hiệu quả kĩ thuật của chi tiêu công tại
thành phố thông qua phân tích hồi quy Tobit, biến lực lượng lao động trình độ
cao có tác động tích cực đến hiệu quả chi tiêu công với độ tin cậy cao.
Bài báo đăng tạp chí chuyên ngành
- Nguyễn Thị Mỹ Hạnh (2015), Ứng dụng phương pháp phân tích bao dữ liệu
DEA trong đánh giá hiệu quả chi tiêu công tại thành phố Đà Nẵng, Tạp chí khoa học & Công nghệ,
số 2 (87) (đã chọn đăng).
- Nguyễn
Thị Mỹ Hạnh (2014), Hiệu quả chi tiêu công tại thành phố
Đà Nẵng, Kỷ yếu hội thảo khoa học “Ngân hàng Việt Nam – Bối cảnh và triển vọng”
(09/2014).
|